Thứ Tư, 13 tháng 6, 2018

09:24 - 1 comment

Câu chuyện thanh lý đồ làm bánh


Mình chưa bao giờ nghĩ bánh là đam mê của mình. bởi nếu là đam mê thì phải như các bạn giỏi giang ngoài kia, lăn lộn với bánh, miệt mài nghiên cứu và có thể sống được với nghề bánh. Còn mình, vốn dĩ ngay từ đầu, bánh chỉ là một thú vui nhỏ, giúp mình lấy lại cân bằng sau những bi quan trong cuộc sống. bắt đầu từ việc mua 1 chiếc máy đánh trứng cầm tay phillip hơn 1tr đồng với mục đích để đánh trứng gà mật ong cho ox uống để mau có em bé, mà mình bắt đầu dấn thân vào con đường bánh trái.
Hầu hết tất cả mọi người trong nhà, kể cả bản thân mình đều ít ăn ngọt, không thích đồ ngọt nói chung và các kiểu bánh ngọt hiện đại bây giờ lại càng không ai thích ăn cả. cho đến bây giờ nhà mình cũng chẳng ai biết ăn bánh su kem, chẳng ai ăn bánh flan, sinh nhật cũng không ai ăn bánh kem. bởi vậy mình chẳng có tí động lực nào để ngày ngày làm bánh cả. vậy mà, mình cũng miệt mài suốt mấy năm trời, nhịn ăn nhịn mặc, bỏ tất cả mọi thú vui mua sắm khác để dành cho bánh. Hàng mình mua cũng chỉ là hàng nội địa trung chứ không phải cao cấp gì, thế nhưng 1 năm hàng chục bận mua, mỗi lần 1 vài triệu cũng tốn lắm. mua rồi về cọ rửa sạch sẽ, cất gọn gàng và chẳng mấy khi có dịp dùng đến. đã có những ngày mình miệt mài mua đồ làm bánh, mua nguyên liệu, test công thức, chụp hình xong hì hụi mang cho hoặc tự cố gắng xử cho đỡ phí. Năm nào cũng còng lưng làm bánh trung thu đi biếu, làm mứt bánh tết đi cho. Đã có những ngày mình luôn có thể thức đến 2-3h sáng chỉ để làm bánh, có những ngày ngồi trên bếp sên nhân bánh, sên mứt mà mô hôi chảy như tắm, ngồi hì hục đóng bánh trung thu không đứng dậy được …. Đã có những lúc mình thử bán bánh để duy trì tình yêu này, nhưng con người của mình không thể hợp việc buôn bán, cứ làm tặng ko sao, làm bán y như rằng lò hoặc bánh bị gì đó, xong lúc giao đi áy náy vô cùng, xong lại giảm giá. Mua nguyên liệu đắt thì không có lời, mua nguyên liệu dở mình nuốt ko trôi sao có thể bán, đã có lúc mình bảo 1 chị ở cty thích ăn bánh là khi nào thích ăn gì để em lấy tiều nguyên liệu thôi, nhưng ox mình không cho mình làm. bẵng đi 1 thời gian, khi trào lưu bánh hạ nhiệt, khi trái tim mình bớt hực hừng, khi sức khoẻ - thời gian - tiền bạc của mình phải dành cho việc khác, bánh gác lại, bụi phủ kín nhà kho để đồ bánh, máy ảnh cũng để bụi hỏng phải thanh lý, mình không thể cứ mãi mua đồ làm bánh, làm bánh rồi không ăn lại đem cho hoặc bỏ hỏng được. mình đành soạn lại tất cả những thứ mà mình nghĩ là mình không còn dùng đến nữa và đem thanh lý. chiếc máy cán mì inox nặng trịch mình mua oder hàng nội địa Trung 1tr, lúc mua mình đã nghĩ đến những bát mì thơm ngon, huhu mà mình chưa bao giờ thích ăn mì cả, cuối cùng sau rất nhiều năm không được dùng tới, chưa 1 bát mì nào được làm ra, mình thanh lý với giá 150k không thể rẻ hơn. chiếc máy hút chân không dùng được trên dưới 10 lần cũng ra đi như thế. rồi rất rất nhiều khuôn khiếc các loại. bỗng nhiên mới thấy rằng, có những thứ vào 1 lúc nào đó xinh đẹp, lỗng lẫy, vô giá trong trái tim mình, lại có 1 ngày trở nên xấu xí và rẻ mạt đến như thế. Có những đơn hàng, khi mình gói lên, cả 1 gói rất rất to chỉ vọn vẹn có 100k, rẻ đến mức trái tim nhói 1 cái. Có lúc mình nghĩ thanh lý chả được bao nhiêu, giữ lại cho Gấu dùng cũng được, nhưng nhà bừa bộn quá, khuôn trung thu mà 4 thùng nhựa lớn còn không chứa nổi phải để 1 bịch to chà bá bên ngoài, khuôn làm bánh mì hoa cúc và túi bánh mua 100 cái còn chưa thèm rửa và phơi, mới full box luôn, máy bear cũng mới tinh, vậy mà chưa 1 lần trong nhà có 1 cái bánh mì hoa cúc ra đời, chưa 1 lần được nếm vị bánh mì hoa cúc hoa cam. những thứ này giữ lại để làm gì? vậy là dẹp hết mọi tiếc nuối, đăng hàng thanh lý, soạn đơn gửi đi, cuối cùng chỉ còn sót lại những chiếc khuôn chống dính xinh xắn giá cao, mình lại đem cất vào tủ. à còn sót lại 13 chiếc khuôn soap mould silicon nữa.
Có những bạn mua hàng thanh lý cứ sợ mình bị lừa, mua hàng giá đã không thể rẻ hơn lại còn muốn free ship, lại còn sợ mình bùng. Có bạn chỉ có 100-200k tiền hàng thôi không mua cũng ko lỡ nhắn cho mình 1 tiếng là mình ko muốn mua nữa đâu. cứ thế im luôn, để cho bao người khác hỏi mình lại nói giữ hàng cho bạn kia rồi. Có bạn mua 1 món hàng mà nói nhiều quá mình tưởng ko mua bán cho bạn kia, bạn bắt mình chuyển đơn của bạn kia qua cho bạn bằng được, bạn còn bắt mình mang hàng lên cty để bạn tạo đơn shopee cho dc free ship (lúc đó mình chưa biết dùng shopee), hàng có 300k mà to chà bá lửa, cuối cùng shopee ko được bạn dặn mình phải chuyển bưu điện không được gửi viettel vì sợ phí đắt. mà mình ko muốn tha cục hàng đó về nhà xong lại chạy ra bưu điện, gửi viettel, hết 50k tiền phí, mình sợ bạn càm ràm nên mình trả ship luôn, về nhắn tin cho bạn, bạn bảo sao đắt thế, giao chậm thế … xong mình kêu share cho bạn 20k tiền ship, xong rồi có 3 hôm bạn nhận dc hàng, bạn báo lại và xù luôn ship của mình. Còn vài bạn nữa cũng lặng lẽ quên luôn ship của mình. Vì chả đáng bao nhiêu nên mình chỉ nhắc 1 lần. mình cũng cứ nghĩ là họ quên đi cho dễ chịu nhỉ.. Có bạn hỏi mua, nói đủ thứ truyện trên trời dưới biển, mua có 90k tiền khuôn, sợ ít sợ ngại mình nói vậy thôi để bán cho bạn khác, ok xong tiếc lại đòi mua, hẹn lần hẹn lượn ck, rồi im ru luôn. rồi mình đăng lên shopee cho dễ, các bạn đỡ sợ bị lừa, vậy mà cũng đầy bạn còn xin giảm tiền hàng để share ship. Nhưng cũng có rất nhiều bạn, mua bán tin tưởng, nhanh gọn, lịch sự cảm ơn … chiếc máy ép chân không kén túi mình đã nói rất rõ cho người mua, vẫn sợ họ nhận hàng thất vọng, nhưng cô bé ý lại cảm ơn vì máy dùng tốt, giá tốt khiến trái tim mình cũng cảm thấy ấm áp hơn, có những bé cảm ơn chị vì hàng thanh lý đẹp mà giá tốt quá, em sẽ ủng hộ tiếp nếu chị thanh lý. lại có em sinh viên sài gòn, dặn mình giữ khuôn cho vì ship cao quá, đợi hôm nào đi chơi vt thì đến lấy khuôn. Cũng có bạn phụ thêm mình tiền điện thoại, cảm ơn vì mình giữ hàng cho bạn suốt 2 tuần liền ... khép lại câu chuyện về thanh lý, cho đến bây giờ mình cũng chưa nhận được 1 xu nào từ shopee, nhưng cũng là để khép lại tình yêu với bánh. tuy rằng giờ đã ngoài 30, 2 đứa con lúc nào cũng như 2 cái đuôi, sức khoẻ xuống cấm trầm trọng, nhưng giấc mơ về cô gái mặc váy hoa xoè, đeo tạp dề, trong căn bếp xinh xắn có ô cửa sổ lớn nhìn ra ngoài trời, những mẻ bánh thơm lừng ấm áp vẫn luôn là mơ ước của mình. biết đâu khi nào Gấu lớn, có thể chỉ em làm bánh, biết đâu em có tình yêu với bánh để biến thành đam mê, sau này có thể tìm 1 công việc đỡ nhàm chán tẻ nhạt hơn công việc văn phòng. 

1 nhận xét:

Nặc danh lúc 03:06 28 tháng 9, 2018

Ban de thuong qua!

Đăng nhận xét